Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017

Trong những ngày chênh vênh

Có những ngày mọi thứ thật chán trường, ta không thể hiểu nổi ta đang muốn gì, không còn đủ minh mẫn để tiếp tục với cuộc sống đang xô bồ ngoài kia. Ta đang chững lại sao? giờ đây ta chỉ muốn đi đâu đó thật xa, dù chỉ một ngày thôi, không phải ta đang chạy trốn hiện tại mà ta muốn đi tìm lại nhiệt huyết, muốn đi về vùng trời mà nơi đó ta chưa từng đặt chân tới.......... 
trong những ngày chênh vênh
          Hay đôi khi chỉ là nghĩ về những điều xa xăm , nghĩ về cuộc sống, về gia đình và về chính ta, hoặc cả những sâu chuỗi đứt đoạn chẳng liên quan gì đến nhau.
Nói về cuộc sống, nó luôn vận động không ngừng nghỉ, "không ai tắm hai lần trên một dòng sông!", bởi đơn giản vì nước của dòng sông luôn chảy, mỗi ngày, mỗi giờ , mỗi giây, nó vẫn luôn  chảy mà ta, những người trẻ tuổi lại ít khi để ý đến nó... thế nên đôi khi ta cũng quên mất rằng thời gian đang cứ thế trôi  trong khi những ngày chững lại quá nhiều, nhiều tới nỗi những bạn trẻ hay đùa nhau bằng những status hay hình ảnh mỗi dịp cuối năm rằng họ không biết một năm qua trôi đi như thế nào, chẳng làm được gì , rất và rất vô vị!
Ta có thể tự xếp ta vào thế hệ trẻ tuổi, lứa trẻ của hiện nay, họ nhìn cuộc đời bằng con mắt khác so với những người trưởng thành. Đó là chính ôi thấy thế, còn đối với các bạn, các bạn thấy thế nào ?? Có thể nói cho tôi biết? Đối  với cá nhân tôi thấy rằng, cuộc sống mà tôi nhìn thấy, xã hội  mà tôi nhìn thấy, tôi đang sống để nuôi dưỡng chính mình, tôi cũng có ước mơ và nói đúng ra dù có nhìn thấy một vài mặt trái của xã hội thì tôi cũng đang nhìn  bầu trời bằng một màu "xanh lam", nói vui vậy thôi...  Suy cho cùng thì tôi vẫn thấy được rằng cuộc sống của người trẻ rất đặc biệt, họ luôn muốn làm mới mình, luôn muốn khát khao, luôn muốn đi đây đi đó đại loại như phượt hay du lịch,,, bạn luôn thấy người trẻ dù có gặp khó khăn hay có "chững lại" cũng có thể vượt qua cái hàng rào đó và bước tiếp dù là sớm hay muộn .... Để rồi khi vượt qua đủ số lượng hàng rào bạn sẽ tích đủ lượng để biến mình thành con người trưởng thành.. Lúc này ước mơ không còn là mục đính sống duy nhất, mọi thứ như làm bạn chở nên bon chen, bạn xẽ chẳng còn thấy màu mà bạn yêu thích trong cuộc sống nữa, mọi thứ chỉ xoay quanh 'tiền' mà thôi..
bầu trời rộng lớn 
 Tôi có đọc được một câu cũng khá ấn tượng mặc dù tôi không thích nó cho lắm :" ví như chuyện mặt trời mọc hằng ngày, mỗi ngày mặt trời mọc đều có như thế nhất điểm bất đồng huống gì lòng người luôn thay đổi" một câu làm người ta mấy hết cả hi vọng về lòng thủy chung...
          Tôi chưa từng yêu ai, nói đúng ra tôi chưa gặp bất cứ một người nào đủ khả năng làm tôi tin tưởng trao hết niềm tin, tôi vẫn đang chờ một người như bố, vượt bao gian nan để lấy mẹ. Tôi vẫn luôn nói với bản thân mình, tôi còn đang quá bận rộn để nghĩ đến chuyện yêu đương, rồi tôi nhìn thấy người ta yêu nhau cũng chẳng hạnh phúc gì, tôi vẫn chỉ muốn được như bố mẹ tôi.... Có không ta đang quá mơ hồ giữa dòng đời này nhỉ?

           Bố mẹ luôn nói tôi, nếu không có tình yêu con người sống sẽ luôn cảm thấy rất tẻ nhạt. Còn đối với tôi, nếu tình yêu đủ làm cuộc sống tôi không tẻ nhạt và không mang lại nhiều vết đau như trong phim hay chính mắt tôi thấy  thì tình yêu quá là tuyệt vời,...
         Tôi  có xem một số chương trình, hộ hỏi nhau có tin tưởng vào tình yêu hay không, đa phần đều có, thậm chí là tin tưởng toàn phần nữa.... Nói thật dù chưa yêu nhưng tôi cũng đứng trong số đó.. Nhưng kết quả họ đã đặt ra rằng không nên tin tưởng vào tình yêu, tình yêu không là tất cả, họ chỉ ra tình yêu và mặt trái của tình yêu, các thứ các thứ đủ để bạn thấy chán ghét tình yêu.. 
Tuy nhiên với tôi thì thôi kệ đi, lúc nào yêu rồi tính. Đấy bố mẹ tôi đấy thôi họ vẫn đang yêu nhau và sống rất hạnh phúc đấy thôi....
          Các bạn thấy rồi đấy, tình yêu, có ai định nghĩa được tình yêu đâu. Thế  mà đôi khi họ còn nói "em là tình yêu đích thực của đời anh" hay anh là tình yêu đích thực của đời em" .... Nói chung thật viển vông, quá ưa là rắc dối, tốt nhất còn tránh được đến khi nào thì hay lúc đấy, nhưng như thế thì đừng than nhạt nhẽo cũng đừng ghen tị ng ta......
  Có đôi khi tôi cũng phải gọi là không ưa cho lắm cái cảnh "a lone", vì nó quá tủi mà, bạn bè n có cả rồi, chỉ mình ta lúc nào cũng lủi thủi bên bàn máy tính code này, code nọ,,,,,,,..........  Nhưng rồi cũng thật hạnh phúc vì ta đang trong cái khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời, đang tự do k ghen tuông, không giận hờn, không nhớ nhung,.. được thoải mái tận hưởng thời gian rảnh "tối đa"
      Thế cho nên là giờ ta phải là tất cả những gì có thể khi còn trẻ, khi còn đủ khả năng để đứng dậy khi vất vả thôi, để sau này không phải hối hận về sau, làm tất cả khi còn có thể, đến những chân trời mới, đừng ngại một mình, mà nếu có lỡ đang yêu đương rồi thì hãy gìn giữ tình yêu thật cẩn thận, nhưng nhiệm vụ chính vẫn là "sống".....

 Đi qua những quãng ngày chênh vênh không cảm xúc, gắn kết mọi suy nghĩ thành một sâu chuỗi, thật thiếu logic, nhưng cuối cùng cũng chỉ là tôi biện minh cho việc "ế" của mình thôi.... 
Phải sống thật tốt, nghĩ về bản thân và mọi người xung quanh, khi mệt mỏi thì đi đây đi đó, nhìn ra thế giới bên ngoài ta sẽ thấy mình thật nhỏ bé, cũng chính thế mà ta học được nhiều thứ hơn , khởi nguồn một cuộc sống mới nếu như bạn đang vấp ngã, đừng quên nỗi đau vì nó giúp bạn trưởng thành hơn... Đừng nghĩ bạn cô đơn vì bên cạnh bạn đang có hàng ngàn con mắt giõi theo, thậm chí nếu bạn tốt  người ta sẽ học tập bạn, nếu bạn sấu người ta sẽ cười chê bạn...(^.^) họ lặng thầm lắm, và biết đâu trong số đó còn có cả ng cuối cùng của bạn!!!!!
luôn mỉ cười sẽ làm bạn cảm thấy dễ thở hơn!!!!!!!!!!!!!!!! 

Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

Anh làm gấu của em một tuần nhé.....???????

Anh làm gấu của em một tuần nhé......???????
Tuổi mười tám, bỏ lại sau lưng sự vô tư hồn nhiên của tuổi thần tiên, cái tuổi mà mọi người gắn với sự trưởng thành nhưng với tôi nó là chưa đủ lớn. Em vẫn muốn bé lại, muốn được như cái hồi áo trắng, vẫn muốn cùng lũ bạn thân đạp xe đến trường trên con đường đầy nắng, vẫn muốn được sống trong vòng tay yêu thương che chở của bố mẹ, thầy cô, vẫn muốn được nhìn cuộc đời qua lăng kính màu hồng... Tuổi mười tám.. em chỉ được cái to xác chứ thực tế cái suy nghĩ của em còn ngây thơ lắm...... Có lẽ em lo lắng cho tương lai phía trước và sợ những vấp ngã đớn đau.

 Chuyện gì đến rồi nó cũng sẽ đến. Em chẳng thể nào đứng lại trước thời gian đang chôi chảy......
Em quyết định học tiếp, quyết tâm vào một trường đại học mà em yêu thích từ lâu. Em biết bố mẹ em cũng sẽ đồng ý với quyết định của em, cho dù là ngành nghề gì, miễn là con gái yêu đã chọn bố mẹ sẽ ủng hộ em.....
Ngày đi nộp hồ sơ, em chẳng đi một mình, một đứa con gái chưa đi hết cái thành phố như em thì tìm đi hết sao nổi cái Thủ Đô Hà Nội rộng lớn kia chứ, có lẽ em chẳng ngại lạc đường... Và cũng chính cái ngày ấy em gặp anh người con trai đã làm em ấn tượng bởi câu nói:" chào mừng em đến với khoa công nghệ thông tin, có lẽ em là thí sinh nữ đầu tiên đến với khoa anh đấy".  Chắc anh không thể hiểu nổi cái cảm giác biết mình là thí sinh nữ đầu tiên đâu anh à, mặc dù tính em có không giống con gái , không đoan trang thục nữ nhưng dù gì em cũng là con gái, cũng e ngại... câu nói đó của anh không khỏi làm em lo cho đến ngày nhập học.
Đến với vùng đất mới, xa quê hương, gia đình, em lo lắng cho những ngày tháng tiếp theo không có bố mẹ ở bên. Nhưng cũng cháy bỏng với một tương lai tươi mới, em đang đi về một con đường, một con đường mà ở đó em sẽ thực hiện được khát khao cháy bỏng, được vùng vẫy trong một thế giới mới....
Trong ngày nhập học em không khỏi vui mừng khi lớp mình có đến 15 bạn nữ mặc dù số nam có gấp 4 lần số nữ thì đó vẫn là một số liệu có thể chấp nhận được đối với em, vậy là anh đùa em sao....
Đến với giảng đường đại học em mạnh dạn ứng cử vào ban cán sự lớp, rồi tham gia thanh niên tình nguyện và... ở đó em đã gặp lại anh....
Anh vui tính trong cách nói và hòa đồng với mọi người, anh ân cần dặn dò đàn em trong đội, anh làm khoảng cái giữa Thủ Đô và nơi đây không còn xa, "Hết năm nay các em sẽ được về Hà Nội, còn bây giờ cứ tận hưởng năm đầu sinh viên đi nhé..". Nhớ lúc đó, với em anh chỉ là bậc đàn anh khóa trên thôi....
Anh bắt đầu về đây thường xuyên hơn, có lẽ cũng là vì nơi này là quê anh,và rồi không biết từ lúc nào em cũng đã chú ý đến anh , nhiều hơn, nhiều hơn trước.....
Em còn nhớ cái hôm anh tổ chức trò chơi cho đội, đó cũng là lần đầu tiên em bị phạt trong một trò chơi và.. suýt mất nụ hôn đầu đời với anh, mà cũng vì thế mà em nói chuyện với anh nhiều hơn trước.
 Có thể nói với một vài người anh vui tính, hài hước.  Nhưng với em thì không , anh già dặn hơn bình thường, anh già hơn so với tuổi của anh, có lẽ đó cũng là điều đương nhiên với một con người đã hiểu rõ mình là ai  và mình cần phải làm gì trong cuộc sống này, và cũng vì thế mà em bắt đầu muốn bên cạnh anh.
"Anh hơn em ba tuổi nhỉ, người ta nói tuổi mình không hợp nhau.. nhưng không sao, trường hợp của mình ngoại lệ em à", anh đùa em thế. "Em cần chịu trách nhiệm với anh, Em cướp mất nụ hôn đầu đời của anh", thi thoảng anh vẫn đùa em như vậy mặc dù em có chối cãi thế nà, chính cái chò chơi anh nghĩ ra đấy không biết đã cướp đi nụ hôn của em chưa nữa, em không biết hay đang cố tình không biết đây,,,
Nói chuyện với anh, anh cho em những lời khuyên bổ ích, làm sao để học tốt hơn, sống tốt hơn, anh gửi cho em phần mềm học tiếng anh bổ ích, những cuốn sách hay, khuyên em nên đi ra ngoài nhiều hơn, mà cũng vì thế mà giờ đây anh chiếm một vị trí quan trọng trong lòng em mất rồi..!!!!
Anh!
Sao vậy cô bé????
Anh đồng ý làm gấu của em nhé!!! Rồi đến Valentine Em sẽ trả tự do cho anh, để anh đi tìm người con gái khác...
 Thế là từ mai mình là người yêu của nhau hả em??
Gần thế!!!
Chắc anh cũng ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên vì đột nhiên cô như vậy, Chắc anh cũng không biết rằng suốt mười tám năm trời em chưa từng yêu ai. Nói đúng hơn em tránh mọi sự dắc dối mà tình yêu đem lại, em chứng kiến những người bên cạnh em, họ yêu nhau đến với nhau và khi rời đi chỉ để lại là nước mắt,,, em sợ , nói đúng ra là em rất sợ, sợ phải đau lòng và vì em còn phải học tập, lo cho tương lai....... Thế mà giờ đây em lại buông lời với một người con trai mới quen, người mà cô biết rằng anh sẽ chẳng vì cô mà làm tất cả, người đang đặt tương lai lên làm vị trí quan trọng nhất!!
Anh đã là gấu của em rồi, anh vẫn quan tâm em như hồi trước, nhưng em cảm nhận nó đang dần biến tan, anh nói anh không thích yêu xa,anh thích thực tế,vì anh thấy nó không thật, vì thực tế anh có thương em đâu, em cũng tự nhủ chỉ là bồng bột với anh thôi và anh cũng chỉ là không muốn em phải buồn..
Anh hỏi em sao lại là một tuần, em không trả lời. Lặng thinh
Thi thoảng em gọi cho anh, nói rằng muốn nghe anh hát, anh chẳng ngại mà hát cho em nghe vài bài, cùng cây đàn guitar-người bạn thân của anh. Nhưng anh đâu biết những lúc đó em đang rất buồn...
Trong suốt một tuần đó, em hiểu anh bận đến thế nào, cũng vì thế mà anh ít nói chuyện với em hơn. Và cũng trong suốt một tuần đó em nhận ra rằng anh già hơn những gì anh nghĩ. Anh lo cho tương lai quá  nhiều, anh biết những điều gì là tốt nhất cho anh và cho em, anh không ngừng nhắc nhở em nên học hành cho tốt, tham gia tốt các hoạt động xã hội, bớt nhút nhát đi.......
Hết một tuần rồi anh à, mai valentine rồi, em không làm phiền anh nữa, em trả lại cho anh tự do.... anh nhé !!!!
"Em nói gì kì vậy, anh không để tâm đâu , cố mà học hành cho tốt đi, bao giờ học song yêu cũng chưa muộn mà!!".
Một tuần thôi, chỉ một tuần thôi anh à,một tuần anh làm gấu của em thôi mà, chúng ta chưa một lần gặp nhau lâu, chưa nắm tay chưa đi đâu chơi cùng nhau, chưa hàn huyên như các cặp đôi khác. E đang luyến tiếc thời gian. Có lẽ nào em thật sự đã thích anh rồi không, rồi những ngày tháng sau đi làm tình nguyện viên, anh có còn tươi cười với em như trước ,rồi anh có còn quan tâm em như trước.....????
"Chắc rồi anh xẽ vẫn nói chuyện, vẫn khuyên bảo em thôi, nhưng với cương vị là một người em gái"  Anh nhỉ.........
Chỉ một tuần thôi nhưng anh đã để lại cho em một hồi ức tốt đẹp. chắc rằng đó xẽ là một kỉ niệm không thể nào quên trong cái tuổi mười tám của em, và còn trong cái thời sinh viên nữa. Anh ! Kỉ niệm thời mới lớn,tập tành yêu đương!!
Rồi mai em sẽ yêu bản thân thật nhiều, lo cho mình tốt hơn, không quên lời anh dặn, không quên việc học tập và không quên chính mình.......
Tạm biệt anh trong em và cũng như tạm biệt cái tuổi mười tám, lỡ rẳng mai đây có gặp nhau, em với anh vẫn sẽ là bạn, anh nhé!!!!!!
>>đọc thêm
 KT
  

Bài đăng nổi bật

Anh làm gấu của em một tuần nhé.....???????

Anh làm gấu của em một tuần nhé......??????? Tuổi mười tám, bỏ lại sau lưng sự vô tư hồn nhiên của tuổi thần tiên, cái tuổi mà mọi người g...